Mình khởi động một việc kinh doanh mới sau hơn 10 năm làm agency. Sau nhiều năm làm dịch vụ, mình đi vào lĩnh vực bán lẻ. Một sự khởi đầu với nhiều hứng khởi và cũng có thể là cái duyên mà khởi đầu từ một cuộc trò chuyện nho nhỏ trên đường đi làm với chồng mình. 

Hồi tết 2024, mẹ mình hay mua các tờ tử vi theo tuổi cho cả nhà, mỗi năm đều mua để xem năm tiếp theo sẽ ra sao. Ba bốn năm liên tiếp, mỗi lần lật tờ tử vi của chồng mình ra là đều nói là năm không tốt. Năm nay … cũng y vậy.

Chồng mình cảm thán tại sao năm nào cũng không tốt, thôi khỏi coi nữa. Mình mới nói có thể số của anh chỉ ở mức trung bình thôi, không rực rỡ như người khác được.

Nên nếu sống trong mức maximum của cái trung bình đó, nỗ lực hết mình và biết làm điều đúng, thì ắt cũng không đến nỗi.

Rồi một hôm mình nghĩ, nếu người ta có tài, có tầm, có gan và cả có background nữa, thì người ta làm lớn. Mình không có, mình làm nhỏ.

Làm nhỏ cũng không phải vấn đề gì. Làm nhỏ, nhưng kiên trì, 2 năm chưa lên, thì 10 năm. 10 năm qua, agency của mình từng bước nho nhỏ, với 0 đồng vốn và 2 con người ban đầu, nay cũng đã có bề dày kinh nghiệm trên thị trường, có nhiều bằng chứng về kết quả dịch vụ và rất nhiều khách hàng đồng hành 6-7 năm và vẫn tiếp tục đồng hành.

Sự chính trực của bản thân, giúp khách hàng tăng trưởng bền vững, nói không với những sự đột biến “xám” hoặc “đen”, không giúp cho mình giàu nhanh, nhưng giúp mình tạo rất nhiều giá trị cho chính khách hàng, bản thân và đội ngũ nhân sự.

Trở lại với việc kinh doanh mới. Mình nói với chồng: thôi cứ làm, anh cũng mong muốn buôn bán từ lâu rồi, chỉ là chưa có thời điểm thích hợp. Nay mình cứ bắt đầu, với một ý tưởng nhỏ, rồi cứ làm thôi. Không cần phải toan tính nhiều. (Chồng mình hồi trước có ước mơ được bán tạp hoá, đi chở bình gas, bình nước, bao gạo, hay chở chuối chở dừa từ quê lên bán :v).

Mình nhắc về cái tử vi xem hồi tết, ừ thôi nếu người ta làm 1 năm, mình làm 10 năm cũng không vấn đề gì đâu. 

Nói rồi, về nhà, làm luôn.

Những sản phẩm đầu tiên là những sản phẩm mình đã dùng từ 5-6 năm qua, thấy tốt rồi nên mới bắt đầu chia sẻ và bán cho mọi người. Mà trong các sản phẩm đầu tiên đó là xà bông.

Xà bông cục luôn hiện lên trong mình với ký ức thời thơ bé. Mỗi dịp sinh nhật bạn bè hoặc sinh nhật mình, thường cục xà bông sẽ là món quà luôn xuất hiện trong ý tưởng mua quà đầu tiên. Những năm đầu đi học, quà tặng giáo viên của mình cũng thường là cục xà bông.

Hồi đó cục xà bông mình nhớ nhất là Camay, tầm 5,000 đồng. Rất là sang trọng. Mùi hương của nó thời đó phải nói là quyến rũ, còn giờ thì ngửi lại mình chỉ còn thích vì nó là ký ức thôi. Bây giờ giá là khoảng 15,000 đồng. Thỉnh thoảng chồng mình vẫn mua 1 cục về xài vì tuổi thơ là nhiều, không phải công dụng hay mùi hương gì đặc biệt

Một chị bạn ủng hộ một hũ muối tẩy tế bào chết da đầu và nói trước nay chưa từng“trét muối lên đầu” như vầy, một trải nghiệm mới lạ. Chị có một quán trà nhỏ và một tiệm quần áo nho nhỏ. Chị cũng làm marketing hơn 10 năm qua. Chị chia sẻ với mình, vì chị cảm thấy làm marketing nhiều quá rồi, cảm giác “hơi ảo”, nên bây giờ lau bàn, xếp ghế, gói trà, làm bánh, tính tiền … chị lại cảm thấy thích thú hơn, chú tâm hơn. Mọi thứ chị có thể cầm nắm, có thể cảm nhận, có thể thấy“thật”.

Mình cũng“à” lên vì có thể cũng chính vì lý do 10 năm qua mình đã làm dịch vụ, nên công việc tiếp theo cũng lại là bán một cái gì đó hữu hình. Nhưng lúc bắt đầu thì mình chưa nhận ra, cho đến khi có người nói thì mới thấy cũng hợp lý.

Mình test hàng, dán nhãn, gói hàng, chuyển hàng, tư vấn khách hàng và nhận những feedback thực tế về sản phẩm. Mình cảm thấy rất vui.

Trở lại với xà bông. Mình chọn xà bông trước vì thực sự nó rất dễ đến với người tiêu dùng. Một mức giá dễ chịu, một sự thu hút ngay từ hương thơm đầu tiên, và có công dụng thực sự trong đời sống hàng ngày.

Xà bông mình bán là xà bông handmade và luôn có sản phẩm mới vì luôn luôn R&D. Bạn có thể luôn có thể chọn một mùi mới ngay sau khi dùng hết 1 bánh xà phòng ở Yến Collective.